Lúc ở Pháp thì rất nhớ nhà, lúc về nhà lại chút chút nhớ Pháp :), phụ nữ là vậy, nhỉ?
À, nhớ lại lúc vừa từ sân bay bước ra ngoài nơi ba cha con Cà Rốt đang chờ để chở mình vìa dinh, đứng chờ xe hơn 5 phút mà có khoảng 20 "con cò" thuốc lại gửi thiếp, họ bảo là "có bao nhiêu thuốc, lấy hết", thế mới biết thuốc tại Pháp nó quý và tốt cỡ nào, tiếc vì mình không có nhu cầu lúc ấy, đúng ra phải nhớ mua một ít thuốc viêm họng, thuốc cảm, ho, sổ mũi... thôi, lần sau rút kinh nghiệm nhá...
Nhắc lại chút về Paris, ngày đầu mới tới nằm rù rù trong khách sạn bởi cái giá rét, ẩm thấp của trời mưa Paris, nó lạnh cắt da cắt thịt, nó lạnh ngấm vào tận trong lòng, mặc dù choàng cái khăn dày, cái áo nỉ và 1 lớp áo ấm bên trong, nhưng cứ gặp mưa là thân thể nó run lẩy bẩy, mình như thở không nổi...
Qua hôm thứ 2, trời Paris trong xanh, khoáng đãng, lạnh thì vẫn se se, đủ khả năng chịu đựng chỉ với 1 lớp áo nỉ, mình lội bộ đi dọc con đường Champ de Lysee nổi tiếng của Pháp (thứ lỗi nếu mình lại viết sai tên đường nha), ôi, nó đầy rẫy những store hàng hiệu, nhưng quần áo châu Âu nó cứ sao đó, nó chẳng sinh động như bên Mỹ, kiểu của nó cứ cổ cổ, cũ cũ... giá thì đắt trên trời, so ra giá tại châu Âu cao gấp rưỡi so với bên Mỹ, thiệt là ác quá đi, nó làm cho con người hay mua hay sắm như mình cũng bần thần và ngại rút thẻ ngân hàng!
Một vài hình ảnh của Paris hoa lệ...
Mình thích cái hình này vì nhìn vào nó là biết châu Âu! |
Vô tình đi lạc vào 1 cái shopping square :), nhìn vào mấy cái tượng trưng bày này thấy ngộ ngộ, đây mới chính là tricked eye art, nhìn hoài không chán! |
thật sự nhìn hoài không chán! |
Ximxim
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét